Bên người ấy có hạnh phúc không anh!?
Mà đang tâm đẩy duyên mình hai lối
Phải chăng em làm điều gì nên tội
Để vô tình anh rẽ bến sang ngang...
Cô ấy đẹp còn xuân trẻ dịu dàng
Và cháy bỏng đã làm anh thay đổi
Em cũ rồi cũng như cây già cội
Sao nồng nàn tha thiết phải không anh...?
Bỏ con thơ anh cất bước sao đành
Lệ bao đêm ứa tràn đôi mắt nhỏ
Em không khóc khi mộng lòng dang dở
Chỉ buồn thương cho thế thái nhân tình...
Anh quay lưng tìm vui mới cho mình
Vùi chôn hết tháng năm dài hai đứa
Dù đúng sai cũng là anh chọn lựa
Nhẫn tâm đành buông bỏ hết yêu thương...
Tim đã chết em cũng sẽ thôi buồn
Chấp nhận sống không có anh...vẫn sống
Chúc anh vui trên bước đường hoa mộng
Cả cuộc đời cúi mặt mãi nhé anh...
Hãy mong rằng người ấy có chân thành
Đừng như anh khi cuộc đời vay trả
Bởi nếu không sẽ là một cái giá
Cũng đủ vừa người vong phụ phải mang...
Trách hận gì tình ấy cũng lỡ làng
Em chẳng muốn mình vấn vương chi hết
Những ngày qua đã đủ rồi mỏi mệt
Anh hãy về...thôi anh hãy về đi
No comments:
Post a Comment