Anh và em quen biết tự bao giờ
Hay duyên số tình cờ ta ghép lại
Như đôi dép song song cùng tồn tại
Chia mảnh đời trang trải mọi lo âu
Kiếp mưu sinh vạn nẻo có cơ cầu
Đời mưa nắng dãi dầu trong sướng khổ
Bên trái phải đôi dép cùng một chỗ
Bước song hành ta cố gắng vượt qua
Nếu một mai chiếc dép có lìa xa
Chiếc còn lại sẽ ra sao anh hả
Hay sẽ khóc vì không còn tất cả
Vì trên đời dép đã phải thành đôi
Chỉ cần anh em hạnh phúc lắm rồi
Mình sẽ sống như hồi anh còn khoẻ
Sẽ bước tiếp dâng trào lên sức trẻ
Luôn tươi cười trao vẽ đẹp cho nhau
Đôi dép kia một chiếc đã phai màu
Nhưng không thể đổi trao cùng chiếc khác
Vì đôi dép sẽ vô cùng lệch lạc
Bước chồng chềnh sẽ khác lạ không quen
Hãy vì em xoá hết những màu đen
Trong suy nghĩ còn hoen trên khóe mắt
Hãy nắm lấy bàn tay em thật chặt
Ta cùng nhau đối mặt với tương lai
Quãng đường xa tuy rất đỗi còn dài
Nhưng phía cuối ngày mai là hạnh phúc
Như đôi dép thăng trầm bao vinh nhục
Vẫn song hành một phút chẳng lìa xa...
No comments:
Post a Comment